[Những lí do làm mình yêu Di Sản Thừa Kế] [Brisingr] Dĩ nhiên mà nói thì đây là cây kiếm ngầu nhất truyện rồi. Thú thật đi, được bao lần mà bạn thấy một cây kiếm màu xanh đẹp lấp lánh như kim cương mà còn khè ra lửa được chứ? Điều tuyệt vời nhất về cây kiếm này hẳn nhiên cũng là nguồn gốc của nó. Không như những vũ khí khác, Brisingr được chính "tay" Eragon rèn ra ( mặc dù ý thức là của Rhuno). Brisingr được rèn từ hai kẻ, mà một thì trước giờ đến mài con dao cũng không xong, và một thì đã thề không bao giờ rèn kiếm nữa. Chưa kể, cái nguyên liệu làm cho nó cũng phải do Eragon hứa liều mới có. :))) Quá trình rèn Brisingr là một trong những chương đã thể hiện được khả năng miêu tả hết sức tỉ mỉ và sống động của Chris. Cá nhân mình cực thích phần này luôn ấy, cảm giác như thể mình nhìn nó ra đời ấy :3 Một trong những đoạn khác mình rất thích là lúc cả hai anh em tìm cách đặ t tên cho thanh kiếm. Suốt 3 tập truyện, chúng ta thấy Eragon đã trở nên cứng nhắc và già dặn đi bao nhiêu, thì ở những giây phút đó, mình như thấy được cái hình bónh của cậu bé nông dân ngày trước, hết sức hồn nhiên và vô tư. Brisingr đã không chỉ mang lại cho Eragon một phần sức mạnh mà cậu cảm thấy như đã mất khi thanh Zaroc bị cướp đi, mà nó còn mang lại một phần nào đó con người của cậu trước đây. Brisingr cũng là một từ với Eragon là mang nhiều kỉ niệm. Đó là từ phép thuật đầu tiên nó nghe Brom xài. Đó là từ nó sử sụng phép thuật lần đầu. Đó là từ, mà nó luôn tin tưởng sử dụng khi các câu chú cao cấp không cần thiết. Cũng như thế, Eragon tin tưởng vào cây kiếm này. Điều khác biệt giữa Brisingr và Zaroc là việc Zaroc được tặng cho Eragon khi cậu đang muốn phục thù cho Garrow. Nó luôn theo cậu, dù chưa bao giờ thuộc về cậu. Mỗi kị sĩ đều có một thanh kiếm riêng, không ai giống ai, chỉ thể hiện riêng rẻ bản chất của người dùng. Bằng chứng là Eragon đã không thể sử dụng thanh kiếm màu xanh còn sót lại của Kị Sĩ). Có lẽ, có lẽ thôi nhé, khi Eragon hiểu ra cách các cây kiếm được tạo ra và sự thật ( mặc dù không phải thật) việc cậu law con trai Morzan, chính Zaroc đã làm đúng như cái tên gọi của nó, mang bi kịch đến Eragon. Nó bắt đầu nghĩ liệu nó có thề trở thành một người như cha nó? Vì dù Zaroc chuua bao giờ được làm ra cho nó, nó vẫn có thể thoải mái dùng Zaroc để chém giết với toàn bộ sức mạnh. Nó sợ nó sẽ giống Morzan. Vậy nên khi cầm lấy cán kiếm Brisingr, có lẽ nó đã mừng rỡ biết bao, khi nó phát hiện nó cảm thấy thoải mái hơn bao nhiêu khi được cầm thanh kiếm làm riêng cho nó. Đó là giây phút nó nhận ra nó và Zaroc vốn không thuộc về nhau, và nó không có chút gì giống Morzan cả. Brisibgr trên hết là thanh kiếm dành tiêng cho Eragon. Nó không phải là di sản của ai đó dành cho Eragon, như cách Zaroc dành cho Murtagh hay thanh kiếm lục bảo dành cho Arya. Brisingr là của nó. Nó sẽ trở thành di sản mà Eragon để lại cho các đời kị sĩ sau. Và mình nghĩ đó mới là điều quan trọng. ~HR P.S: Tặng bạn Minh Hà so cute ♡ P.S2: Cái clip của Brom là do TP làm hết luôn đó:3 @haseoregiuos